Lë
nào chúng mình mãi là
ngܩi
xa lå,
CÙ
nhìn nhau b¢ng Çôi m¡t th© Ö !
ñ‹
rÒi gi»a th©i gian bi‹n cä,
Tr†n
Ç©i chúng mình vÅn cÙ bÖ
vÖ
?
Em
ÇËp nhÜ m¶t vì sao nhÕ,
Sáng
long lanh gi»a góc tr©i xa.
Anh
là m¶t tìn ÇÒ Çau kh°
NguyŒn
cÀu gi»a Çêm tÓi bao la !
Muôn
vån trÜ©ng thành ngæn cách
không
gian sâu!
Có
bao gi© chúng mình ÇÜ®c g¥p nhau?
ñ‹
anh hôn lên làn tóc rÓi,
ñ‹
anh nhìn vaò Çôi m¡t sâu.
ñ‹
anh l¡ng nghe l©i em nói,
ñ‹
m¶ng tình tràn ngÆp suÓt
Çêm
thâu!
NhÜng
em xa cách quá,
Có
bao gi© anh g¥p em Çâu?
Tháng
ngày qua h© h»ng,
Cho
lòng anh kh° Çau!