BÙc h†a
Tôi Çi
gi»a
hoàng hôn,
Khi
lòng tôi u buÒn.
Không gian ÇÀy mây
xám
Bên
kia tr©I mÜa tuôn.. ..
Tôi nghe tØng bܧc
nhË,
ñêm
dÀn vào xóm thôn.
Thân xác tôi tan
rã,
Chìm
trong bi‹n cô ÇÖn.
Tôi muÓn vung cây
bút
Vë
nh»ng nét ngang tàng.
ñÀy màu s¡c man r®,
Thuª
thiên ÇÎa h‡n mang.
ñây là
màu s¡c Çen,
Cûa
cu¶c Ç©I cay Ç¡ng.
Cûa chu‡I ngáy h»ng
h©.
Cûa
nh»ng chiŠu t¡t n¡ng
Cûa mÓi
tình dª dang!
ñây là
màu s¡c tr¡ng,
Cûa
Çôi m¡t cÙng Ç©.
Cûa
tÜ©ng vôi nhà xác,
Cûa
vành khæn tang quÃn trên ÇÀu trÈ thÖ!
ñây là
màu ÇÕ sÅm,
Máu cûa ngÜ©I tº
tù.
Nhu¶m thanh gÜÖm
ngÜ©I Çao phû...
Bàn tay
tôi run run,
ñi
theo tØng nét h†a.
Lòng
tôi buÒn mãi không thôi.
Có
bao mây xám trên tr©I,
Xin
Çem Ç¡p m¶ hÒn ngÜ©I kh° Çau.