Mênh mông

 

                               Ta tìm niŠm an ûi,

                           Trong không gian im v¡ng.

                           Ta ru hÒn ta,

                           Trong khúc ca thÀm l¥ng.

 

                         Ta giã tØ cu¶c Ç©i,

                     ñi vŠ nÖi xa xôi.

                     M¶t mình ta cô Ƕc,

                     HÒn bay theo mây trôi!

 

                  Ôi Çâu là quê hÜÖng?

              -Quê cûa tình yêu thÜÖng?

              Ta hoàn toàn låc lÕng,

                  Lênh Çênh gi»a trùng dÜÖng!      

 

                                                        Bóng Çêm xuÓng vô cùng,

                                                Cä không gian mông lung.

                                                Cu¶c Ç©i không ÇÎnh hܧng,

                                                Ta bܧc Çi ngåi ngùng!

 

                                               SÀu lòng ta mênh mông,

                                         NhÜ nܧc muôn gìòng sông!

                                         Chäy Çi trong Çêm tÓi,

                                         ñêm dông bão mùa Çông!    

 

                                  ñêm nay trên bi‹n cä,

                                  Nhìn bên kia cu¶c Ç©i.

                                  Không m¶t ánh lºa ÇÕ,

                                  M¶t mình ta chÖi vÖi!